"ĂN HẢI CẢNG" NGUYỄN HỮU HỒNG MINH - TUYỂN "VĂN KHOA, 40 NĂM DẤU ẤN NHỮNG THẾ HỆ"
Bìa sách "40 Năm Dấu Ấn Những Thế Hệ - 1975 - 2015" (Nxb Đại Học Quốc Gia)
tuyển tập những tác phẩm của các cây bút từ các khóa sinh viên năm 1975 đến nay.
Nhiều cây bút trong số đó bây giờ là những cây bút tên tuổi trên văn đàn.
Lần đầu tiên, một ấn phẩm, đẹp, biên soạn công phu về một khoa Ngữ Văn - Văn Học (lần lượt có thay đổi như thêm các chức năng Ngữ văn Báo Chí, Ngôn ngữ Văn Học)... của trường Đại học Khoa học Xã Hội TP.HCM. Tiền thân là trường Đại Học Tổng Hợp TPHCM những niên khóa 1992 trở về trước.
Bên cạnh tái hiện lại "lịch sử"`, một chặng đường 40 năm của Khoa kể từ cột mốc 1975 là những sáng tác tiêu biểu (Thơ, Truyện ngắn, Ca khúc, Nhiếp ảnh...) của nhiều thế hệ sinh viên xuất thân từ trường, làm văn nghệ và nhiều người trong số họ hôm nay trở thành những cây bút trên văn đàn Báo chí - Văn chương.
Một số nhà văn, nhà thơ còn có tác phẩm chuyển dịch giới thiệu nước ngoài. Có uy tín và quen thuộc với độc giả
Bài thơ Ăn Hải Cảng của Nguyễn Hữu Hồng Minh (Khóa 1992 - 1996) đã được tuyển chọn trong tập sách này.
Ăn Hải Cảng xuất hiện lần đầu tiên trong tập thơ "Chất Trụ Và Những Bài Thơ Khác" (Nxb.Thuuận Hóa - Huế 2000) của tác giả. Là tác phẩm khá tiêu biểu của Nguyễn Hữu Hồng Minh, thường được các nhà văn, nhà thơ, phê bình nhắc đến trong những bài viết lý luận về đổi mới Thơ và hiện tưởng Thơ Trẻ Việt Nam đầu những năm 2000.
Sau đó Ăn Hải Cảng đã được dịch và giới thiệu qua tiếng Đức, Anh và Pháp. Được tác giả đọc trong những chương trình Liên hoan Thơ, giao lưu văn hóa ở nước ngoài.
Website NguyenHuuHongMinh.Com giới thiệu lại bài thơ Ăn Hải Cảng của nhà thơ Nguyễn Hữu Hồng Minh.
ĂN HẢI CẢNG -
Nguyễn Hữu Hồng Minh
Tôi đã ăn một Hải cảng
trong vòng ba tiếng đồng hồ
Hải cảng đó hai mươi năm xa, bỗng quay về
Không nghĩ mình có thể ăn nhiều thế!
Ăn những âm thanh nhỏ xíu như tiếng gió
Tiếng những con hà biển hát trên rêu và trên sóng
Đến con hải âu quen hai mươi năm
bay không mỏi trong kí ức
Cánh chim hay cánh thời gian?
Những chấm phá đời tôi cao vời...
Ăn hai trái vú em săn chắc
thõng vào mặt như hai quả chuông
Những tiếng chuông vỡ ngọc tuổi thơ
Màu cà-rem hai mươi năm không đổi
Ngày nào đó tôi bay
Hải cảng phong kín hai mươi năm
Dựng huy hoàng chiều đứng thẳng
Tôi muốn ăn hết những bánh lái
Lái đời tôi đi đâu, đến khúc quanh nào
Hay những chiếc mỏ neo
Thời gian chặt hết từng bến đậu
Lưu lạc đời về đây trong dây thừng
Buộc hờ trên bến cô đơn
Hơi thở ẩm ướt hoang vu
Hải cảng mắt buồn đen khuya
Áo, nón, giấy pluya
Bia,fecmatuya!
Tình gái!
Ôi môi đời tìm chơi
Viết mãi trên sóng xanh giấy nháp
Làm sao tin được cái chết đóng sẵn như thân tàu
Ồ ạt cuốn về đâu
Cột buồm huy hoàng xé gió
Réo gọi ngày xanh
Tìm gì trong mong manh
Đời quanh
sóng dập tan tành
Chảy mãi thôi
Ấm dòng lệ...
Tôi đã ăn hết một Hải cảng trong ba tiếng đồng hồ
Có thể chết vì bột thực nhưng không sao!
Tôi đang ăn cái đầu tôi
Trên cảng kia thủy du quay về
sau hai mươi năm
Y lang bang đâu
khi không đầu?
Và cũng không tàu?
Đang bay lên những linh hồn bánh lái...
(Cảng Tiên Sa, Đà Nẵng, 2000-2001)
Nguyễn Hữu Hồng Minh
©nguyenhuuhongminh.com
|